Chùm thơ của Viên Nguyệt Ái

Những vần thơ Viên Nguyệt Ái viết về người mẹ “Tóc đen dần phau phau trắng. Da hồng vội vã đồi mồi”, chỉ đơn giản ngắn gọn nhưng đã phần nào thể hiện nét đẹp của người mẹ. Dưới đây Văn Hóa Thời Đại chia sẽ đến quý bạn đọc những vần thơ của Viên Nguyệt Ái.

tt4-1665588224.jpg
Thi sĩ Viên Nguyệt Ái

CHẲNG AI ĐẸP BẰNG MẸ

 

Ngón tay lưỡng lự hạ xuống

Viết về mẹ chẳng dễ đâu

Như con suối từ trăm hướng

Tìm về nguồn Mẹ rất sâu

 

Trong cơn mưa đời ngang dọc

Con ướt sũng những đọa đày

Co rúm bờ vai chực khóc

Mẹ đau lòng nhất ai hay!

 

Tóc đen dần phau phau trắng

Da hồng vội vã đồi mồi

Đuổi theo sớm khuya năm tháng

Mẹ cần lao mãi... mãi thôi

 

Mẹ là đóa hoa đẹp nhất

Mang tên "Từ Mẫu cửu trường"

Cả đời hương lừng thơm ngát

Đậu vào vạn nẻo muôn phương

 

Con muốn truyền lên vũ trụ

Tình mẹ cao cả vô ngần

Để khắp cõi trần no đủ

Ai cũng được mẹ ân cần

 

Nhân gian có bao người Mẹ

Là bấy nhiêu những sắc màu

Sẽ chẳng ai đẹp bằng Mẹ

Cho dù đến cả ngàn sau.

tt3-1665588215.jpg
Thi sĩ Viên Nguyệt Ái cùng người mẹ đáng kính của mình.

MẸ ƠI THƯƠNG QUÁ

 

Có những người Mẹ... Tổ quốc ghi công

Non sông khắc sâu vào lòng đất Việt

Để vĩnh cửu vẫn lời ca tha thiết

"Đất nước tôi thon thả giọt đàn bầu"*

 

Xin được tri ân dịu nhẹ cúi đầu

Nâng tay Mẹ khẽ khàng mà âu yếm

Mẹ bởi nước non chưa từng đong đếm

Đã trao đi dâng hiến những người con

 

Lịch sử sang trang, Mẹ vẫn mỏi mòn

Trông về quá khứ héo hon ngóng đợi

Con của Mẹ ở nơi nào vời vợi

Cây súng, ba lô, tuổi trẻ đang cười...

 

Đất nước bây giờ thắm sắc đẹp tươi

Hòa bình tự do không còn giặc giã

Nửa thế kỷ rồi Mẹ ơi... thương quá!

Bao những đêm ngày Mẹ níu thinh không?

 

Tuế nguyệt tuần hoàn Mẹ cũng lưng cong

Tóc bạc trắng phau, da nhàu chi chít

Đôi mắt Mẹ đã nhòa đi mờ mịt

Vẫn ôm con bất tử đến muôn đời

 

(*) Trích câu hát trong bài ca "Đất nước tôi" (Nhạc: Phạm Minh Tuấn - Thơ: Tạ Hữu Yên).

tt2-1665588206.jpg

CHỊ TÔI MỘT MÌNH

 

Thay cha mẹ, gánh em thơ

Gánh cong đồng nội, ruộng bờ nắng mưa

Chị là chị ở ngày xưa

Chị là chị ở thuở chưa xế chiều

 

Tuổi xuân dáng chị liêu xiêu

Xuyên qua năm tháng những điều trở trăn

Mẹ cha thác sớm, nhọc nhằn

Chị thương chị xót vụn vằn cũng đau

 

Thế rồi người hỏi làm dâu

Trầu cau chực cưới, lắc đầu chị "không".

Mình về nơi ấy bên chồng

Em thơ để lại nỡ lòng đặng sao?

 

Đêm nghe "cuốc cuốc" nghẹn ngào

Lặng câm chị nuốt lệ vào đáy tim

Cái đàn bà vẫn ỉm im

Chị còn thanh nữ chị tìm giấc mơ

 

Mải mê gồng gánh đến giờ

Mấy mươi thập kỷ lặng lờ nước trôi

Hoa xuân đã rũ cánh rồi

Lẻ loi bóng của chị tôi một mình.

 

-Viên Nguyệt Ái- 12/10/2022

tt1-1665588198.jpg
Thi sĩ Viên Nguyệt Ái

 

Viên Nguyệt Ái

Link nội dung: https://vanhoathoidai.vn/chum-tho-cua-vien-nguyet-ai-a11774.html