Ngày 30/6/2025, Trường Đại học Văn hóa Nghệ thuật Quân đội tổ chức Hội nghị nghiệm thu đề tài khoa học do Thượng tá, Thạc sĩ, NSƯT Nguyễn Thị Hương Giang làm chủ nhiệm. Đề tài được đánh giá xuất sắc, đạt số điểm 9,5/10, với hội đồng nghiệm thu do Đại tá, TS, NSND Nguyễn Xuân Bắc làm Chủ tịch. Là một sự kiện có tính học thuật cao nhưng mang đậm yếu tố nghệ thuật biểu diễn, buổi nghiệm thu đã thu hút sự quan tâm và phản ánh từ nhiều cơ quan báo chí như Báo Quân đội nhân dân, Báo Tin tức (TTXVN), Báo Văn hóa, Văn hóa Thời đại, Báo Thế giới và Việt Nam, Tạp chí Nông thôn và Phát triển, Báo Tuổi trẻ Thủ đô, Tạp chí Âm nhạc, Tinh hoa Thời đại, trang tin điện tử chính thức của nhà trường,... cùng nhiều cơ quan ngôn luận khác.

Dù phần lớn các bài viết đều dựa trên cùng một thông cáo báo chí và tài liệu sự kiện, điều đó không đồng nghĩa với việc các sản phẩm truyền thông chỉ đơn thuần là sự lặp lại thông tin. Trái lại, mỗi cơ quan báo chí đã thể hiện sự lựa chọn chiến lược trong cách tiếp cận và nhấn nhá chi tiết, tùy theo đối tượng độc giả mà họ phục vụ. Điều đáng chú ý không nằm ở việc các bài viết đưa cùng một sự kiện, mà ở chỗ: báo nào lựa chọn tiếp cận từ góc độ nào, nhấn mạnh điều gì, giọng điệu ra sao, và đối tượng độc giả mà họ hướng đến là ai. Chính những chi tiết này sẽ hé lộ chiến lược biên tập của từng tờ báo, cũng như cách họ “diễn dịch” thông tin sẵn có thành một bản kể phù hợp với bản sắc tòa soạn.
Từ sự kiện nghiệm thu đề tài khoa học của NSƯT Nguyễn Thị Hương Giang tại Trường Đại học Văn hóa Nghệ thuật Quân đội, có thể nhận thấy ít nhất bốn xu hướng thể hiện nổi bật trong loạt bài báo cùng khai thác: cách cung cấp thông tin toàn cảnh về sự kiện, cách tiếp cận sự kiện từ góc nhìn học thuật - chính thống, cách kể mang cảm xúc nghệ thuật, và cách tôn vinh cá nhân tiêu biểu.
Thứ nhất, xu hướng cung cấp thông tin toàn cảnh về sự kiện thể hiện rõ trên trang thông tin điện tử của Trường Đại học Văn hóa Nghệ thuật Quân đội (vnq.edu.vn) và Tạp chí Nông thôn và Phát triển. Những bài viết ở đây đóng vai trò “nguồn gốc thông tin”, cung cấp đầy đủ các chi tiết về đề tài như: mục tiêu nghiên cứu, quy trình triển khai, thành phần hội đồng nghiệm thu, điểm số đánh giá (9,5/10), nội dung tiết mục minh họa và đánh giá tổng thể từ các thành viên hội đồng. Cách thể hiện này thường có văn phong chuẩn mực, trung tính, hướng đến nhóm độc giả là giảng viên, nhà quản lý giáo dục hoặc người làm công tác nghiên cứu trong lĩnh vực nghệ thuật.
Thứ hai, xu hướng tiếp cận theo góc nhìn học thuật - chính thống được phản ánh rõ qua loạt bài trên Báo Quân đội nhân dân và Báo Tin tức (TTXVN). Không tập trung vào biểu diễn hay cảm xúc, các bài viết này đặt đề tài trong bối cảnh chiến lược của ngành: vai trò của dân ca trong đào tạo nghệ thuật quân đội, việc phát triển nội dung giảng dạy gắn với bản sắc văn hóa dân tộc, cũng như tầm quan trọng của nghiên cứu khoa học đối với đổi mới phương pháp đào tạo. Đây là những bài viết nhấn mạnh chức năng định hướng, góp phần nâng cao nhận thức về văn hóa trong quân đội, đồng thời thể hiện cách báo chí chính thống tiếp cận sự kiện từ chiều sâu chuyên môn và ý nghĩa chiến lược.
Thứ ba, cách kể giàu cảm xúc nghệ thuật là lựa chọn chủ đạo của các bài viết đăng tải trên Báo Văn hóa, Văn hóa Thời đại, Báo Tuổi trẻ Thủ đô và Báo Tin tức (ở một số nhánh đề cập sâu vào biểu diễn). Các bài viết này thường mở đầu bằng mô tả không gian hội nghị với âm hưởng nghệ thuật, điểm xuyết hình ảnh các tiết mục mang âm hưởng dân ca như “Cò lả”, “Qua cầu gió bay”, “Người ơi người ở đừng về”,… Không chỉ dừng lại ở thông tin sự kiện, các bài viết chủ động khơi gợi cảm xúc nơi người đọc bằng những cụm từ như “truyền lửa dân ca ba miền”, “gợi nhớ cội nguồn văn hóa” hay “chạm đến chiều sâu truyền thống”. Cách tiếp cận này hướng đến độc giả yêu nghệ thuật truyền thống và những người quan tâm tới vai trò của âm nhạc dân gian trong giáo dục và đời sống tinh thần.
Cuối cùng, xu hướng tôn vinh cá nhân tiêu biểu xuất hiện nổi bật trong các bài viết đăng tải trên Báo Thế giới và Việt Nam, Tinh hoa Thời đại, Tạp chí Âm nhạc. Ở đây, NSƯT Hương Giang không chỉ được giới thiệu là chủ nhiệm đề tài mà còn được khắc họa như một hình tượng nghệ sĩ trí thức tận tụy với công tác giảng dạy, nghiên cứu và biểu diễn nghệ thuật dân gian. Bài viết thường đặt trọng tâm vào hành trình cá nhân: từ kinh nghiệm sân khấu, quá trình nghiên cứu đến những đóng góp trong đào tạo sinh viên. Lối viết mang tính nhân vật hóa này không chỉ phản ánh thông tin sự kiện, mà còn truyền cảm hứng cho người đọc qua hình tượng một người “giữ lửa” nghệ thuật trong lòng quân đội. Thậm chí, ở một số bài, tiêu đề đã chuyển hẳn từ mô tả đề tài sang đề cao con người như “NSƯT Hương Giang: Dấu ấn trong bảo tồn và phát huy âm hưởng dân ca”, “NSƯT Hương Giang để lại ấn tượng đặc biệt trong công tác giảng dạy, nghiên cứu và thực hành biểu diễn ca khúc mang âm hưởng dân ca”, “NSƯT Hương Giang bảo vệ xuất sắc đề tài khoa học về phương pháp biểu diễn ca khúc mang âm hưởng dân ca ba miền”,...
Bốn góc nhìn trên không loại trừ nhau, mà đôi khi còn giao thoa trong cùng một bài viết. Tuy nhiên, việc mỗi tờ báo ưu tiên một hướng tiếp cận rõ ràng cho thấy sự chủ động, đa chiều trong định hướng biên tập, đồng thời phản ánh khả năng “làm giàu” thông tin sẵn có bằng bản sắc riêng. Đó chính là giá trị của báo chí - không chỉ là người đưa tin, mà còn là người định hình thông điệp, kể lại, giải nghĩa và lan tỏa sự kiện theo cách phù hợp với cộng đồng độc giả của mình.
Từ bài học đó, có thể khẳng định: đối với những sự kiện văn hóa - học thuật có tính chuyên môn cao, việc truyền thông hiệu quả không chỉ dừng lại ở việc viết thông cáo, mà còn nằm ở cách thiết kế nội dung đủ linh hoạt để các báo có thể khai thác theo nhiều hướng khác nhau. Và chính sự đa thanh ấy, mỗi tờ báo là một “nhạc cụ” đã góp phần tạo nên một bản hòa tấu truyền thông đa dạng, lan tỏa và hiệu quả.
Một số hình ảnh tiêu biểu của sự kiện:





