Bài thơ “Lăng kính cuộc đời" mang đến cho người đọc một cái nhìn sâu sắc về công sức và nỗ lực của con người trong việc xây dựng cuộc sống và tương lai. Với nhịp điệu nhẹ nhàng, bài thơ đã khắc họa những hình ảnh giản dị nhưng lại chứa đựng những giá trị sâu sắc, thể hiện tâm huyết và khát vọng vươn lên của con người.
Mở đầu bài thơ là hình ảnh “hạt cát nhỏ vô danh bên sông.” Đây là một hình ảnh rất gần gũi với thiên nhiên, gợi lên sự nhỏ bé và khiêm nhường của từng cá nhân trong xã hội. Dòng sông chảy êm đềm như một biểu tượng cho sự tồn tại vĩnh cửu của thời gian, cho thấy tuy con người chỉ là những hạt cát, nhưng qua thời gian và nỗ lực, họ có thể biến những điều nhỏ bé thành những điều vĩ đại.
Tiếp theo, tác giả mô tả công sức lao động của con người với hình ảnh “bàn tay con người tạo nên tấm kính.” Tấm kính trong suốt, lấp lánh ánh sáng chính là thành quả của những tháng năm vất vả. Những giọt mồ hôi đổ xuống không chỉ là biểu tượng của lao động mà còn là sự cống hiến, khát vọng xây dựng một cuộc sống tốt đẹp hơn. Câu thơ “Người cần cù chiếu sáng ước vọng xa” tôn vinh tinh thần chăm chỉ, cần cù của những con người sớm khuya, luôn hướng về những ước mơ xa vời.
Bài thơ nhấn mạnh rằng không có thử thách nào có thể cản trở con đường tiến đến thành công. “Không có khó khăn nào có thể chặn lối” khẳng định sức mạnh của ý chí con người. Dù cuộc sống đầy rẫy chông gai, nhưng với sự quyết tâm và lòng kiên trì, mọi trở ngại đều có thể vượt qua. Tác giả cũng không quên ghi nhận những người “giữ vững miền tin giữa cuộc đời,” những người luôn đứng vững trước thử thách.
Hình ảnh “hạt cát vô danh đã trở thành tinh túy” cho thấy sự biến đổi và trưởng thành. Từ những điều nhỏ bé và không ai biết đến, những nỗ lực bền bỉ có thể mang lại thành quả to lớn và có ý nghĩa. Điều này cũng phản ánh một triết lý sống tích cực: mỗi người đều có thể thực hiện những điều vĩ đại từ những hành động nhỏ bé.
Cuối bài thơ, hình ảnh “đôi bàn tay đã chai sạn” là biểu tượng cho sự khổ nhọc và lòng kiên trì. Nó gợi nhớ đến những đêm thao thức, những chập tối gian khổ mà những người lao động đã trải qua. Dù họ là ai, giữa dòng đời bộn bề, họ luôn gìn giữ niềm tin vào bản thân và khả năng của mình.
Bài thơ “Lăng kính cuộc đời" không chỉ là những lời thơ đơn thuần, mà còn là một bài học về giá trị của lao động, sự kiên trì và niềm hy vọng. Nó khắc họa một cách chân thực hình ảnh người nghệ sĩ Hồng Vinh, người đã biết biến những điều nhỏ bé thành phép màu, khơi dậy tình yêu và lòng tự hào dân tộc trong mỗi chúng ta. Những dòng thơ này sẽ mãi trường tồn như một minh chứng cho ý chí và nghị lực của con người trong cuộc sống.
Từ hạt cát nhỏ vô danh bên sông
Dòng nước êm đêm chảy mãi khôn cùng
Bàn tay con người tạo nên tấm kính
Sáng trong lấp lánh ánh sáng ngời ngời.
Mồ hôi vất vả thấm đẫm tháng năm
Người cần cù chiếu sáng ước vọng xa
Từ những giọt mồ hôi đã thấm tràn
Góp nên hy vọng làm nên những kỳ quan.
Lấp lánh lấp ánh như kim cương phát sáng
Từ những điều nhỏ bé đến dòng chảy vinh quang
Không có khó khăn nào có thể chặn lối
Bàn tay con người sẽ tạo nên phép màu.
Nhìn đôi bàn tay đã chai sạn từng ngày
Nhớ những đêm thao thức không ngưng nghỉ
Hạt cát vô danh đã trở thành tinh tuý
Nhớ những nỗ lực không biết đến mệt mỏi.
Người giữ vững miền tin giữa cuộc đời
Dù gian khó không làm chùn bước đi
Tư nơi vô danh ánh sáng tỏa khắp nơi
Cùng xây dựng tương lai rực rỡ muôn bề.
Lấp lánh lấp ánh như kim cương phát sáng
Từ hạt cát đến dòng tranh VINH COBA
Không có khó khăn nào có thể chặn lối
Người nghệ sĩ Hồng Vinh đã tạo nên phép màu.