TIẾNG THỜI GIAN
Có vạt nắng rơi muộn chiều lãng đãng
Nỗi nhớ em hong ướt buổi đông về
Góc phố cổ tiếng thời gian sâu lắng
Ngày hoàng hôn gõ nhịp sóng trong lòng
Có ngọn gió thổi hương mùa dĩ vãng
Mùi tóc mây thơm ngát buổi ban đầu
Ngày trầm lắng gợn nét buồn
Đại Nội Chút duyên thầm chìm trong đáy mắt sâu
Có giọt mưa đọng trên cánh bằng lăng
Chiều tím thẫm vết loang màu cuối phố
Trời sánh quyện tiếng thời gian trầm lặng
Nỗi nhớ em se thắt buổi đông về
Có nhịp sóng vỗ trong hồn bảng lảng
Tiếng thời gian xoa dịu vết thương lòng
Có chiếc lá rụng ngang ngày quá vãng
Chiều hoàng hôn thinh lặng đến kiệt cùng...