Ngày xưa, có một chàng trai tên là An, tính tình hiền lành, tốt bụng và rất giỏi nghề mộc. An làm việc cho một xưởng gỗ nổi tiếng, được ông chủ tin tưởng và giao cho những công việc quan trọng. Một ngày nọ, An biết tin hai người bạn cũ của mình là Bình và Cường đang gặp khó khăn ở nơi làm việc, bị chèn ép và đứng trước nguy cơ thất nghiệp. Không ngần ngại, An đã thưa với ông chủ và rủ hai người về làm cùng.
Ban đầu, Bình và Cường rất biết ơn An. An đã dành nhiều thời gian để chỉ dạy cho họ từng chút một, từ cách chọn gỗ, dùng đục, cho đến những kỹ thuật tinh xảo nhất mà anh đã tích lũy bao năm. An không giấu nghề, anh mong muốn hai người bạn của mình cũng có thể làm việc tốt và ổn định cuộc sống.

Bình và Cường nhanh chóng nắm bắt công việc, và thấy rằng nghề mộc này vừa có thu nhập tốt, lại vừa được ông chủ trọng vọng. Dần dần, một ý nghĩ xấu xa nảy sinh trong đầu họ: “Nếu chỉ có một mình chúng ta, công việc này sẽ càng thuận lợi hơn nữa.”
Một thời gian sau, xưởng gỗ gặp một sự cố nhỏ. An vô tình bị một người ghen ghét hãm hại, vu oan cho anh đã làm hỏng một lô hàng quan trọng. An không hề hay biết, nhưng Bình và Cường thì lại nhận ra đây là một cơ hội tuyệt vời để "qua cầu rút ván" không phải phụ thuộc An lại có nhiều quyền lợi trực tiếp từ ông chủ.
Họ không những không giúp An minh oan mà còn nói xấu anh với ông chủ, cố tình phóng đại lỗi lầm để đẩy An vào tình thế khó khăn. Họ nịnh hót, đưa ra những lời hứa hẹn rằng sẽ làm việc chăm chỉ hơn, mang lại nhiều lợi ích hơn cho xưởng nếu ông chủ giao phó công việc của An cho họ.
Thế nhưng, ông chủ là một người thông minh và có con mắt nhìn người tinh tường. Ông đã làm việc với An nhiều năm, hiểu rõ năng lực và sự trung thực của anh. Ông cũng nhận ra rằng Bình và Cường, dù có nắm được một vài kỹ năng, nhưng vẫn còn non kém, chưa thể so sánh với kinh nghiệm và sự tận tâm của An. Quan trọng hơn, ông chủ không nhìn vào những lời nịnh bợ hay những hứa hẹn suông, mà nhìn vào đạo đức và bản chất của con người. Ông hiểu rằng những người sẵn sàng "đâm sau lưng" bạn mình thì cũng có thể làm hại đến ông chủ bất cứ lúc nào.
Cuối cùng, ông chủ đã gọi An lên và trao lại toàn bộ niềm tin cho anh. Ông cũng đưa ra quyết định sa thải Bình và Cường vì hành vi không trung thực của họ. Khi biết chuyện, An mới thực sự nhìn rõ bộ mặt thật của hai người bạn mình. Anh nhận ra sự phản bội đã diễn ra sau lưng anh bấy lâu nay. An đã chọn cách không trả thù, mà chỉ đơn giản là để sự thật và công lý được thực thi.
Bình và Cường, sau bao nỗ lực hãm hại bạn để chiếm đoạt công việc, cuối cùng chẳng những không đạt được lợi ích gì mà còn bị mất hết. Mất việc, mất cả tình bạn, họ phải ra đi trong nỗi ê chề, thất vọng. Câu chuyện của họ chính là bài học nhãn tiền cho những kẻ chỉ biết nghĩ đến lợi ích cá nhân, sống bội bạc và "chưa qua cầu đã rút ván". Cuối cùng, chính sự gian dối đó đã kéo họ xuống vực thẳm, khiến họ mất đi tất cả.