Làng So quê tôi

Bài thơ "Làng So quê tôi" không chỉ đơn thuần là những hình ảnh thân thuộc của làng quê Việt, mà còn gợi lên cảm xúc sâu lắng và chân thành của Nhà báo Vương Xuân Nguyên về một miền quê ngoại thành Hà Nội - Làng So thuộc hai xã Cộng Hoà và Tân Hòa (huyện Quốc Oai, Phủ Quốc xưa).

Bài thơ được viết một cách tự nhiên, nhẹ nhàng, thể hiện tình yêu quê hương tha thiết cùng với những kỷ niệm đẹp đẽ của tác giả về làng So.

Mở đầu bài thơ, hình ảnh "Dòng Đáy lững lờ trôi êm đềm" đã tạo ra một bức tranh đồng quê yên ả. Dòng sông, với vẻ đẹp thanh bình, trở thành biểu tượng cho sự trường tồn, cho vẻ đẹp giản dị và bình yên của xứ sở. Cùng với "Phủ Quốc sáng trong đẹp như mơ," người đọc như bị cuốn vào không gian tươi đẹp và bình dị ấy. Đình làng được nhắc đến một cách kính cẩn, như một chứng nhân lịch sử ghi lại những dấu ấn của cha ông, giữ gìn văn hóa và truyền thống của dân tộc:

"Dòng Đáy lững lờ trôi êm đềm 
Phủ Quốc sáng trong đẹp như mơ
Đình làng kính cẩn ngự giữa trời  
Như chứng nhân cho ghi dấu tiền nhân."

img-4950-1731109683.jpeg

Đình Làng So

Những cánh đồng xanh, biểu thị cho sự trù phú, tươi tốt của quê hương, đã hòa quyện cùng con sông nhỏ. "Miến dong đặc sản thơm nức lòng" không chỉ là sự miêu tả về mặt vật chất, mà còn là cảm giác ấm áp của tình quê hương, nơi mà mỗi sản vật đều chứa chan tình cảm và niềm tự hào của người dân nơi đây:

"Những cánh đồng xanh giữa đất trời
Nghề Miến hương quê thơm nức lòng
Con sông uốn quanh nhẹ nhàng ru
Làng So yên bình giữa bóng chiều."

Hình ảnh "Làng So yên bình giữa bóng chiều" như một bức họa nhỏ, nơi thời gian như ngừng trôi, để lại những kỷ niệm đẹp về một thời thơ ấu tươi sáng. "Ôi làng So nơi tôi lớn lên," viết lên nguồn cội của chính mình, nơi mà tác giả đã trải qua bao kỷ niệm ngọt ngào, nơi những giấc mơ đẹp đẽ được nuôi dưỡng và hình thành. Mỗi bước chân in dấu ở đây không chỉ là dấu vết của thời gian mà còn là những khoảnh khắc đáng nhớ cùng những người thân yêu:

"Ơi làng So nơi tôi lớn lên
Nơi giấc mơ tươi đẹp ngày thơ
Nơi mỗi bước chân in dấu xa
Em trao nụ cười in sâu đáy lòng."

Từ những hình ảnh cụ thể, bài thơ dần chuyển sang những cảm xúc sâu lắng. Tình yêu và niềm nhớ quê, với "Em trao nụ cười in sâu đáy lòng," thể hiện sự gắn kết giữa con người với quê hương, giữa con người với mỗi kỷ niệm xưa. Âm hưởng của nỗi nhớ, của tình yêu quê hương ấm áp, cùng với "Lời ru ấm áp của mẹ hiền vang" tạo nên một tình cảm bao trọn, như nguồn năng lượng nuôi dưỡng tâm hồn:

"So Xứ Đoài ôi xứ thần tiên
Từ hàng tre xanh đến mái tranh hiền
Chiều buông dáng đổ nắng chan hòa
Lời ru ấm áp của mẹ hiền vang."

Kết thúc bài thơ, hình ảnh của trăng soi bóng làng bên sông càng làm nổi bật vẻ đẹp lãng mạn của quê hương. "Tiếng hát đêm hè nhịp khoan thai" không chỉ là biểu hiện của văn hóa dân tộc mà còn là âm thanh của cuộc sống, là lời mời gọi trở về với kỷ niệm. Giọt mưa của mùa màng cũng gợi lên sự tươi tốt, phì nhiêu của quê hương, hòa quyện với sự hồi tưởng của tác giả về những gì đã qua, tạo thành một bức tranh tuyệt đẹp về tình quê.

"Trăng lên soi bóng làng bên sông
Tiếng hát đêm hè nhịp khoan thai
Giọt mưa mùa màng rưới tốt tươi 
Tình quê còn mãi sống trong ta."

Một điểm nổi bật của bài thơ là câu lặp "Ơi làng So nơi tôi lớn lên" xuất hiện ở nhiều đoạn, tạo sự nhấn mạnh cho tình yêu quê hương, như một bài ca ngân vang trong tâm tưởng của người đọc. Nó không chỉ củng cố thêm tính chân thật trong cảm xúc của tác giả mà còn tạo nên sự kết nối với người đọc, khiến ai cũng cảm nhận được tình yêu quê hương từ sâu thẳm lòng mình.

Bài thơ "Làng So quê tôi" không chỉ đơn giản là một dòng thơ bình dị, mà còn là một tác phẩm tâm huyết chứa đựng biết bao cảm xúc và kỷ niệm đẹp. Qua đó, tác giả đã khéo léo thể hiện tình yêu quê hương da diết, những kỷ niệm vững bền với thời gian, và giá trị của những thứ bình dị mà cao quý trong cuộc sống. Dưới ngòi bút của người viết, làng So hiện lên như một biểu tượng của nền văn hóa và những giá trị truyền thống quý báu, mãi mãi in sâu trong tâm trí mỗi người chúng ta.

img-4947-1731109752.jpeg

NSƯT Hương Giang và Nhà báo Vương Xuân nguyên 

Được biết bài thơ "Làng So quê tôi" đang được NSƯT Hương Giang, giảng viên thanh nhạc Trường Đại học Văn hoá Nghệ thuật Quân đội phổ nhạc thành một tình khúc quê hương đậm chất trữ tình. Tác phẩm được Viện Kinh tế - Văn hóa và Nghệ thuật đầu tư xây dựng thành MV "Tình khúc Làng Tôi". Khán giả dành tình yêu cho đề tài quê hương sẽ có cơ hội đón xem tác phẩm độc đáo trên của NSƯT Hương Giang và Nhà báo Vương Xuân Nguyên trong dịp Tết Nguyên Đán Ất Tỵ 2025.

Mời các bạn cùng thưởng thức trọn vẹn tác phẩm thơ "Làng So quê tôi" của tác giả Vương Xuân Nguyên: 

Dòng Đáy lững lờ trôi êm đềm 
Phủ Quốc sáng trong đẹp như mơ
Đình làng kính cẩn ngự giữa trời  
Như chứng nhân cho ghi dấu tiền nhân.

Những cánh đồng xanh giữa đất trời
Nghề Miến hương quê thơm nức lòng
Con sông uốn quanh nhẹ nhàng ru
Làng So yên bình giữa bóng chiều.

Ơi làng So nơi tôi lớn lên
Nơi giấc mơ tươi đẹp ngày thơ
Nơi mỗi bước chân in dấu xa
Em trao nụ cười in sâu đáy lòng.

So Xứ Đoài ôi xứ thần tiên
Từ hàng tre xanh đến mái tranh hiền
Chiều buông dáng đổ nắng chan hòa
Lời ru ấm áp của mẹ hiền vang.

Trăng lên soi bóng làng bên sông
Tiếng hát đêm hè nhịp khoan thai
Giọt mưa mùa màng rưới tốt tươi 
Tình quê còn mãi sống trong ta.

Viện IACE