Quảng cáo #38

Vũ Nhài – Con đường của niềm tin, thử thách và trách nhiệm người hành đạo

Trong đời sống tâm linh của người Việt, Đạo Mẫu không chỉ là một tín ngưỡng, mà còn là một hành trình. Hành trình ấy không trải hoa hồng, không dành cho những ai tìm sự dễ dãi, càng không phải con đường của danh – lợi – hào quang tức thời. Với chị Vũ Nhài, đó là con đường của niềm tin, của những thử thách khắc nghiệt và của một trách nhiệm được trao sau khi đã đi qua đủ những “bài thi” của số mệnh.
vu-nhai-1-1765877483.jpg

Nhìn lại chặng đường đã qua, chính chị Nhài gọi đó là chuỗi cơ hành – thử thách – trả nghiệp. Những gì tưởng như nghịch duyên, bạc duyên, rơi xuống tận cùng của bế tắc, thực chất lại là quá trình thanh lọc để người tu học tự soi xét bản tâm mình. “Khi đủ nhân duyên, đủ căn quả, con người không còn lựa chọn nào khác ngoài việc bước ra trình đồng, trình phủ, nhận trách nhiệm mà bề trên đã giao,” chị chia sẻ.

Khi thử thách không đến từ nghịch cảnh, mà từ thuận duyên

Không phải ai cũng vượt qua được những khổ ải ban đầu của việc tu tập. Nhưng theo chị Nhài, thử thách lớn nhất lại nằm ở thuận duyên. Khi mọi việc quá suôn sẻ, khi tiền bạc, sự tung hô, danh xưng “thầy – cô – cậu” đến quá nhanh, đó mới là lúc bản ngã dễ trỗi dậy. Tự cao, tự đại, nhầm lẫn giữa quyền phép nhà ngài với sự mê hoặc của tà khí là lằn ranh rất mong manh.

vu-nhai-2-1765877483.jpg

Chị thẳng thắn nhìn nhận: không phải sự “linh ứng” nào cũng là Thánh. Có những trường hợp quỷ thần giả danh, mượn lòng tham, sự non nớt của người mới bước vào đạo để dẫn dắt sai đường. Nếu người hành đạo không đủ trí tuệ phân biệt, không giữ được tâm sáng, rất dễ trượt sang tà đạo lúc nào không hay.

Chính vì vậy, với chị Nhài, người đồng nhân muốn đi đến con đường làm thầy không thể thiếu trí – đức – nhẫn. Phải có trí để phân biệt đúng sai, có đức để không lạm quyền, và có nhẫn để đi qua những thử thách kéo dài tưởng chừng không có hồi kết.

Tai nạn sinh tử và bước ngoặt của niềm tin

Năm 2023 là dấu mốc không thể quên trong cuộc đời chị Vũ Nhài. Một tai nạn nghiêm trọng khiến chị rơi vào trạng thái “thập tử nhất sinh”, ranh giới giữa sống và chết mong manh đến mức chính chị cũng nghĩ rằng mình đã không thể trở lại.

vu-nhai-3-1765877483.jpg

Trong khoảng giao thoa ấy, chị có một giấc mơ mà đến nay vẫn nhớ rõ: được gặp Quan Thế Âm Bồ Tát, Đức Phật Thích Ca Mâu Ni và Ngài Địa Tạng. Trong giấc mơ, chị được đưa lên cõi cao rồi bị đẩy trở lại – nơi chị tỉnh dậy trên giường bệnh. Với chị, đó không phải là câu chuyện để phô trương, mà là một dấu ấn tâm linh khiến niềm tin vào con đường mình đang đi trở nên vững chắc hơn bao giờ hết.

Sau tai nạn, sức khỏe của chị cần thời gian dài để hồi phục. Nhưng chính trong giai đoạn yếu nhất ấy, chị lại học được cách an tâm, phó thác và giữ vững lòng tin với Thánh Mẫu. “Càng bị thử thách, tôi càng hiểu rằng con đường này không cho phép mình nóng vội,” chị nói.

Làm thầy không phải để sinh danh, mà để gánh trách nhiệm

Trong Đạo Mẫu, câu nói “trên theo Phật Thánh, dưới theo đồng thầy” thường được nhắc đến, nhưng cũng dễ bị hiểu sai. Theo chị Nhài, theo thầy không phải để chạy lễ, cầu lợi, mà là học đạo, học pháp và học cách làm người. Người thầy đúng nghĩa phải là người đã đi qua đủ cơ hành, đủ nghịch – thuận duyên để thấu hiểu nỗi khổ của người khác.

Chị đặc biệt nhấn mạnh đến trách nhiệm của người làm thầy trong việc dìu dắt đồng nhân, con nhang đệ tử. Không phải sinh ra nhiều đồng nhân là đủ, mà quan trọng là dạy đạo, giữ đạo và giúp họ vượt qua cơ hành. Nếu chỉ tạo danh cho bản thân mà bỏ mặc đệ tử tự xoay xở, đó là thiếu phúc, thiếu đức.

vu-nhai-4-1765877483.jpg

Trong thế giới tâm linh, chị chia sẻ về khái niệm ấn lệnh – biểu trưng cho trách nhiệm và quyền hạn được bề trên giao phó. Nhưng chị khẳng định, ấn không phải để khoe quyền năng, mà là lời nhắc nhở người hành đạo phải luôn cẩn trọng với từng việc mình làm, từng lời mình nói.

Con đường chưa bao giờ hết thử thách

Với chị Vũ Nhài, thử thách không dừng lại khi đã “ra làm thầy”. Ngay cả khi tuổi cao, nhà ngài vẫn tiếp tục thử tâm, thử đức. Bởi tu không phải để được an nhàn, mà để liên tục soi mình, sửa mình và phụng sự.

Nhìn lại những gì đã trải qua, chị tin rằng mọi gian nan đều có ý nghĩa. “Qua được khổ thì gặp khung hóa cát, qua được họa thì hóa bình an,” chị nói. Điều quan trọng là giữ được phẩm chất trong sáng, không để lòng tham dẫn lối.

vu-nhai-5-1765877483.jpg

Giữa những biến động của cuộc sống hiện đại, câu chuyện của Vũ Nhài không phải để thần thánh hóa một cá nhân, mà để nhắc nhở rằng: đức tin chỉ có giá trị khi đi cùng trách nhiệm và trí tuệ. Và con đường tâm linh, nếu đi đúng, luôn là con đường hướng con người trở về với sự tỉnh thức và lòng nhân ái.

https://www.facebook.com/huong.nhai.315